Trung thu của Ba - Trung thu của con

Con thân yêu, một mùa trung thu nữa lại về. Mùa trung thu này, con đã lớn hơn, đã biết đòi ba chở đi chơi trung thu, đi xem múa lân và rước đèn trung thu trong khu phố.

Ký ức về trung thu của tuổi thơ của ba bỗng ùa về, ngây thơ và giản dị.

Ngày đó quê nội của các con nghèo lắm, cái ăn còn thiếu thốn nói gì đến đèn hay bánh trung thu. Đứa trẻ nào có bố hay mẹ làm ở cơ quan thì may ra mới được chơi đèn ngôi sao. Đèn trung thu của lũ trẻ như ba lúc đó chỉ là những sâu hạt bưởi phôi khô mà ba đã phải cố gắng bảo quản suốt một mùa hè. Những hạt bưởi được phơi khô, xâu thành chuỗi dài và buộc vào 1 cái que. Đêm trung thu tới ba đốt lên, những hạt bưởi cháy tạo ra ánh sáng rất đẹp và những tiếng nổ lách tách rất vui tai. Có đứa còn dùng hộp xà phòng hay vỏ lon sửa ông thọ buộc vào cái que rồi cắm nến ở giữa và đốt lên nhập cùng với nhóm đèn hạt bưởi cùng nhau đi dọc đường làng, nhìn cũng lung linh lắm con ạ.

Mâm cỗ trung thu tuổi thơ của ba cũng có bánh quy, có kẹo, có trái cây trồng được và dạt dào tình thương yêu của ông bà, cha mẹ và người lớn dành cho lũ trẻ trong làng.

Các con được sống trong cái thời hiện đại hơn, cái thời mà trước trung thu cả tháng người ta đã bầy bán bánh trung thu, lồng đèn và đồ trước khắp mọi nơi. Bánh trung thu đa dạng, lồng đèn cũng đủ loại từ đèn ông sao, đèn cá chép đến cả những loại đèn bằng nhựa nhập từ Trung Quốc về. Màu sắc phong phú hơn, đẹp mắt vui tai hơn. Cũng như bao đứa trẻ khác, nhìn thấy mấy thứ đồ chơi đó là các con đã ham và đòi ba mẹ mua. Như ba mẹ đã không mua và hứa sẽ làm lồng đèn cho các con. Có thể lúc đó con cũng rất buồn, rất giận ba mẹ nhưng thực sự một phần ba mẹ lo cho sức khỏe của con phần khác ba không muốn con đòi gì được nấy.

Trung thu này ba mẹ đã quyết tâm lồng đèn cho các con. Từ nhỏ đến giờ chưa bao giờ tự tay ba làm lồng đèn cả. Chiều thứ 7 đi làm về, ba chở mẹ đi mua đồ về làm lồng đèn, ba ngồi chuốt từng que tre, cố chuốt thật nhẵn để con chơi không bị đứt tay, mẹ tỉ mẩn cố gắng ngồi dán làm sao để giấy bóng kiếng không bị nhăn. Cảm giác khi tự tay làm một cái gì đó cho con thật hạnh phúc. Đèn của ba mẹ làm cho con chắc chắn không đẹp, không sặc sỡ bằng những cái đèn bày bán ngoài đường nhưng ít nhất con sẽ không bị lem tay vì phẩm màu, không lo bị chất độc, và đặc biệt chắc chắn nó chứa đựng đầy tình yêu thương mà ba mẹ đã dành cho con, chứa đựng cả tuổi thơ của ba nhiều thiếu thốn trong đó.

Nhìn 2 con vui vẻ nô đùa cùng chơi với lồng đèn, ba mẹ cảm thấy thật hạnh phúc. Ba hạnh phúc hơn khi con mang đèn lên trường và tự hào khoe với các bạn rằng đèn này do ba mẹ làm. Ba hỏi con đèn này ai mua cho con? Con tự hào nói đèn ba làm cho con đó. Còn vui hơn nữa khi ba hỏi đèn này có đẹp bằng cái đèn kia không? (ba chỉ cái đèn người ta bán ngoài đường). Con vô tư trả lời: dạ đẹp hơn. Có lẽ cái đẹp của con là như thế. Dù biết chắc chắn không đẹp bằng như nghe như thế ba cũng đã rất vui :)

Có một điều ba rất buồn và sợ trung thu của con không trọn vẹn như trung thu của ba. Con sống ở đô thị, đèn đường sáng hơn đèn trời, lại gặp phải mùa mưa nên cơ hội ngắm trăng và tận hưởng cảm giác yên bình dưới ánh trăng như ba sẽ không có. Nếu có cơ hội, đêm trung thu ba sẽ chở con đi ngắm trăng, con nhé.

Ba mẹ hứa sẽ làm hết sức để tuổi thơ của các con sẽ tràn đầy tình thương, trọn vẹn và đầy kỷ niệm. Ba mẹ yêu các con còn nhiều.

TP.HCM, 29/09/2012