Vé tàu
Mới đi lấy vé tàu về, có mỗi cái chuyện đi lấy vé tàu cũng có nhiều vấn đề.
Ngao ngán, Hồi hộp từ đầu đến cuối
Đã đi lấy 1 lần rồi (cách đây 2 tuần) mà quên mang theo CMT của vợ nên giờ này tỏ ra là người có kinh nghiệm lắm. Lần này trước khi đi phải chắc chắn là không quên gì nhé, CMT của chồng, của vợ, in luôn phiếu đặt chỗ, thêm cái giấy thu tiền của ngân hàng và cái chứng nhận đã thu tiền nữa. OK, thế là đủ bộ rồi, lên đường thôi.
Lần này tự tin lắm, Lon ton lon ton mang đầy đủ giấy tờ lên ga. Cảnh tượng đầu tiên vào bãi giữ xe là ngao ngán, hixhix, kiếm mãi mới được chỗ để cái xe của mình. Sao hôm nay nhiều xe thế nhỉ? uh, chắc là người ta đi đưa đón nên đông thôi. Tại nghe nhà ga nói là chỉ bán qua mạng, chắc chẳng ai tới đây mua đâu. Thêm cách đây 2 tuần có đến lấy vé, tháy chả có ai nên nghĩ chắc hôm nay vào phát lấy đc liền đây.
Lên đến phòng chờ, ôi trời, người đâu mà đông thế (lo đợi lấy vé nên quên chụp vài tấm hình). Vào mới biết là hôm nay nhà ga có bán vé nữa cộng thêm số người tới lấy vé đặt qua mạng cũng đông.
Lóng ngóng, chẳng biết lấy ở đâu. Chạy qua hỏi chị bán vé, chỉ qua chị kế bên. Một sấp giấy tờ cũng đã được xếp lên và phía dưới là hàng trăm con mắt ngóng chờ được gọi tên. Mang giấy tờ của mình để chung lên sấp giấy tờ đó, rồi kiếm chỗ ngồi và chắc chắn không thể rời mắt khỏi đống giấy tờ đó được. Tiền cả mà, người ít thì vài trăm, 1 triệu, có người mua nhiều thì vài chục triệu là bình thường, mình mua có 4 vé cũng hơn 7triệu. Rời mắt khỏi chỗ đó nhỡ có thằng nào đi ngang qua, thò cái tay lấy mất thì toi. Hồi hộp thật, cứ sợ có thằng nào ngứa tay.
Ngồi chờ cũng quan sát được thêm vài điều.
Đến cái Số thứ tự giờ cũng có giá trị
Đang ngồi thì có 1 chú chạy tới. Anh ơi, anh có mua vé chưa? anh số bao nhiêu?
À, mình đi lấy vé nên không có bốc số.
Ngồi suy nghĩ, cha này hỏi có chuyện gì thế nhỉ, đang băn khoăn thì có chị kế bên vừa mua vé xong và cho thằng em cái số thứ tự (B00140). Theo mình đoán thì thằng này lấy số để mai lên khỏi phải rút số, và số càng nhỏ thì càng có giá trị, mai lên càng đỡ phải sếp hàng.
Lại băn khoăn. Vậy nhỡ mai có người rút được cái số đó thì sao nhỉ?
Ngồi thêm một tí nữa thì lại có chú tới hỏi, y chang câu hỏi trên. Nhưng lần này thì không phải để xin mà là để nhờ mua vé giùm. Chả là mấy người đến sau chả cần phải rút số rồi ngồi đợi làm gì, chỉ cần dùng tài sản vốn có là cái miệng khéo nói là có thể nhờ người nào có Số thứ tự gấn tới mua giùm vé. Vì nhà ga không có cấm 1 người mua nhiều vé, chỉ cần có CMT là OK hết. Thảo nào, nãy giờ đê ý thấy nhiều người lên ngồi cả 15ph, mua cả sấp vé, phía dưới là có thêm vài người đứng dõi theo từng cử chỉ, lâu lâu lại có em chạy lên nói gì đó (có lẽ là điều chỉnh giờ giấc, loại vé …).
Hehe, đúng là đời cũng bất công thật, khổ thân có bác không biết, tới rút số song ngồi cả buổi đợi tới số được kêu lên.
Tp.HCM, ngày 10/12/2011