Con trai

Hôm qua đi nhậu về, ba hắn bị đau đầu quá, lăn lóc trằn trọc không ngủ được. Bữa nào đi nhậu về mà quá 3 lon là y rằng ba hắn đầu đau như búa bổ, kim châm.

Trước khi đi ngủ mẹ hắn dặn dò, “Tối ngủ Bi nhớ để ý ba nha”.

Bình thường, đặt lưng xuống tầm 1 lát là hắn sẽ chìm vào giấc ngủ, hắn giống ba ở khoản ngủ, đặt lưng là ngủ, rất dễ. Nhưng tối hôm qua, mãi không thấy hắn ngủ, hắn nằm nghiêng người, mắt mở, quan sát ba quằn quại ôm đầu.

Thấy ba không ngủ được, ôm đầu lăn qua lăn lại, ngồi dậy, chổng khu cắm đầu vào gối, nói chung là mọi tư thế. Hắn lo lắng lắm.

Hắn bảo để Bi hỏi google coi làm sao để hết đau đầu. Rồi hắn search google.

Hắn bảo tắt quạt, đau đầu thì ko để gió lạnh. Rồi hắn ra ngoài lấy nước mang vào cho ba uống, xong mở nhạc thiền, bảo ba ngồi dậy thiền tầm 10ph xem sao, vẫn không hết.

Hắn bảo vậy thôi ba nằm xuống ngủ đi, Bi mở nhạc nhẹ yên tĩnh thử xem (chắc google chỉ vậy).

Ba nghe lời hắn, bảo oki vậy để ba cố ngủ, mà Bi ngủ đi, chắc nằm xuống ba sẽ ngủ được.


Cách đây khoảng hơn 20 năm, lúc tôi tầm tuổi hắn bây giờ. Hôm đó ông nội của hắn đi đâu về cũng đau đầu dữ lắm (sau này mới biết ông bị bệnh đau đầu). Lúc đó ở làng đang làm thủy lợi, dân làng tới rất đông.

Tôi lúc đó đang đi chơi trong xóm đâu biết chuyện gì, ông nội hắn đau đầu quá, lúc nào cũng gọi tên con trai. Dân làng chạy đi gọi tôi về. Chạy về đến nhà nhìn thấy bố ôm đầu quằn quại nằm trên giường, mẹ ngồi kế bên, bố luôn miệng gọi tên tôi, cứ “Chung ơi, Chung đâu rồi”. Thấy bố vậy tôi sợ lắm, chạy đến ngồi bên ông nhưng cũng chả biết làm gì, chỉ biết cầm tay bố, luôn miện “con đây” và khóc.

Tôi vốn là người không nhớ lâu, ký ức thời niên thiếu tôi còn nhớ rất ít, nhưng hình ảnh đó tôi nhớ mãi cho đến tận bây giờ.